Trần Thu Trang Rotating Header Image

Tiệc độc thân cho hai người (1)

Hãy bấm phải chuột và mở link ảnh sang một cửa sổ/tab mới để xem cỡ lớn..

Truyện đã đăng trên Tiếp Thị & Gia Đình số 42, tháng 10/2011. Bản đăng trên báo có nhiều khác biệt so với bản gốc, bạn nào muốn đọc, xin vui lòng xem ảnh đính kèm phía trên. Cảm ơn bạn Vũ Nguyệt Ánh và tập thể nhân viên của Ericamoon đã cung cấp cơ hội tìm hiểu thực tế để mình hoàn thành truyện ngắn này.

Xe của đối tác đưa Yên về đến Hà Nội khi trời đã tối mịt. Trên điện thoại, bảng lịch trình cho ngày thứ Bảy bận rộn này chỉ còn đúng một mục ghi cụt ngủn hai chữ “single party”. Nhà Yên ở một khu đô thị mới ngoài rìa phía Tây thành phố, nếu bây giờ trở về tắm gội, thay quần áo, cô hoặc sẽ đến muộn ít nhất nửa tiếng, hoặc sẽ thấy cơn lười nổi lên rồi quyết định chẳng đi đâu nữa.

Vậy là, mang nguyên vẻ uể oải lẫn cáu kỉnh sau cả một ngày di chuyển qua hết nhà máy này đến khu công nghiệp khác, Yên bước vào một nhà hàng sang trọng nằm trong một biệt thự Pháp cổ chỉ cách hồ Hoàn Kiếm vài trăm mét, để dự bữa tiệc dành cho người độc thân, sự kiện mà đáng lẽ cô phải tham gia từ lâu.

Nhân viên đơn vị tổ chức đón vị khách đầu tiên bằng vẻ ngạc nhiên pha chút ái ngại. Nhìn ánh mắt họ, Yên biết rằng mình đến quá sớm, và trông quá kỳ quặc. Một cô gái có vẻ ngoài sắc sảo, hình như là trưởng nhóm, vừa đưa Yên tờ giấy để điền thông tin cá nhân vừa nghiêng người hỏi nhỏ:

– Chị có cần vào trong kia nghỉ một lúc không ạ?

Yên lắc đầu, cố nở nụ cười đáp lại rồi ngồi xuống một góc nghiên cứu tờ giấy cô gái vừa đưa. Về cơ bản, đó là một dạng sơ yếu lý lịch in sẵn được trình bày vui mắt, với dăm ba câu hỏi bổ sung. Yên điền nhanh, cố gắng tránh cảm giác vừa ghét bỏ vừa thương hại bản thân khi lướt mắt qua phần ghi ngày tháng năm sinh cũng như sở thích. Cô đã 29 tuổi, và thực sự không có thú vui nào đáng kể.

Gần đến giờ bắt đầu, những khách dự tiệc khác lục tục xuất hiện. Những anh chàng khó đoán tuổi, mặc quần bò và áo khoác nhẹ, trông thoải mái, sáng sủa. Những cô gái trẻ măng, chắc mới ra trường được một hoặc cùng lắm là hai năm, mặc những bộ váy tương đối điệu đà và đi giày cao gót, nom e lệ nhưng vẫn háo hức một cách đáng yêu. Yên cúi xuống nhìn đôi giày đế bệt cùng bộ âu phục tối màu quá mức nghiêm trang, thậm chí là già cay già đắng, của bản thân, tự nhiên thấy mình lạc lõng đến độ buồn cười.

Dù biết chẳng cứu vãn được bao nhiêu, Yên vẫn quyết định vào toilet trang điểm lại một chút. Và khi trở ra với mái tóc có thêm chút gel và gương mặt có thêm một chút sắc hồng, cô bắt gặp một người cực kỳ quen thuộc: Chương, sếp của cô. Anh cũng mặc quần bò và áo khoác nhẹ như những khách nam khác, và đang đứng bên bàn thông tin của ban tổ chức với tờ “sơ yếu lý lịch” vừa điền xong. Yên còn đứng im tự hỏi tại sao một người luôn được đánh giá là đào hoa, là “gái theo hàng đàn, đuổi đi không hết” như anh lại có mặt ở đây, trong bữa tiệc dành cho những người cô đơn, thì tiếng MC đã vang lên, đề nghị tất cả các vị khách độc thân dự tiệc bước vào màn giới thiệu, làm quen.

*

Chương mỉm cười, mân mê mấy mảnh bìa sặc sỡ cắt theo kích cỡ danh thiếp trong tay. Màn giới thiệu ban đầu thì ra sáng tạo và tế nhị hơn anh nghĩ. Không ai phải đứng trước đám đông để ngượng nghịu và sượng sùng nói về bản thân như khi đi học hay đi họp, mọi người chỉ việc cầm bút, ghi lên mỗi mảnh bìa một thông tin cá nhân bất kỳ như tên hay biệt danh, địa chỉ email hoặc blog, rồi chạy đi chạy lại trao đổi với nhau xem ai gom đủ số “danh thiếp” trong thời gian nhanh nhất. Dĩ nhiên, người giành chiến thắng trong trò chơi nhỏ này không phải là Chương, số “danh thiếp” anh gom được vẫn thiếu mất một chiếc, chủ nhân của nó đã lẩn như chạch mỗi khi anh đến gần.

Nhưng đến màn tiếp theo thì không ai có thể làm chạch được nữa. Với thái độ nhã nhặn nhưng không kém phần dứt khoát của MC và những nhân viên khác, nhóm khách nữ được sắp xếp đứng quay lưng vào nhau ở giữa phòng, nhóm khách nam bao vòng xung quanh. Khi tiếng nhạc nổi lên, nhóm khách nam lần lượt di chuyển theo chiều kim đồng hồ và dừng lại ở mỗi khách nữ vài mươi giây để hỏi nhanh đáp gọn những thông tin cơ bản.

“Bạn sinh năm bao nhiêu?” “Bạn học trường nào ra?” “Bạn công tác ở đâu?”… Chương máy móc đặt những câu hỏi trên cho từng cô gái một, vừa lơ đãng nghe những câu trả lời vô vị vừa ngóng đợi cho vòng tròn xoay tiếp. Rồi cũng đến lúc anh được đối diện với người mà anh thực sự muốn hỏi. Cô đang cố gắng nhìn anh và mỉm cười với vẻ bình thản như thể hai người không hề quen nhau.

– Hôm nay em đi tỉnh B. với bên E.? – Anh đặt một câu hỏi đánh tan cái cảm giác giả tạo rằng hai người không quen kia.

– Vâng. Họ nói dự án X. ở khu công nghiệp Z. cần phải thẩm tra thêm…

– Mấy giờ về? – Anh cắt ngang đoạn trình bày công việc quen thuộc của cô bằng một câu hỏi hơi xẵng.

– Khoảng gần bảy giờ. – Cô hơi sững lại nhưng vẫn trả lời.

– Rồi em đến đây luôn?

– Vâng.

– Chưa ăn uống gì?

– Vâng, tiệc có ăn nhẹ mà.

– Sao tự nhiên lại thích trò này?

– Trò gì ạ?

– Single party.

Yên còn chưa biết phải trả lời Chương thế nào cho xuôi tai thì MC đã lại bắt vòng xoay chuyển động. Sau đôi lần chuyển nữa thì thời gian hỏi đáp làm quen kết thúc, tất cả nhanh chóng tản ra. Yên lại lẩn đi, hoà ngay vào một đám khách nữ, đến bên chiếc bàn để đồ uống. Chương lui vào một góc phòng, nhìn theo từng cử động của Yên. Giữa đám khách nữ trẻ trung rực rỡ, vẻ ngoài trầm tĩnh và có phần u buồn của cô khiến anh đột nhiên thấy… đau lòng. Lần đầu anh nhìn thấy cô là bảy năm trước. Khi ấy, cô giống hệt như những cô gái đứng quanh cô lúc này, tươi tắn, đầy mộng ước.

Một nhân viên ban tổ chức đến trước mặt Chương, khéo léo nhắc nhở rằng anh nên trò chuyện cởi mở để tranh thủ làm quen với nhiều người hơn. Chương gật đầu nhưng vẫn đứng yên. Vẻ lễ phép cùng ngữ điệu hơi líu ríu, nũng nịu kiểu trẻ con của cô bé nhân viên không hiểu sao lại làm anh khó chịu. Có lẽ vì anh nhớ đến những mối quan hệ vẫn được gọi là tình yêu trong quá khứ, những mối quan hệ luôn chấm dứt trước khi anh cảm thấy có gì gắn bó. Cũng có thể vì anh đã quá quen với cách nói từ tốn, bình thản của Yên. Thái độ không nóng không lạnh mà cô luôn duy trì nhất quán có lẽ chính là liều thuốc an thần hữu hiệu cho anh trong những thời điểm công ty lâm vào hoàn cảnh khó khăn…

*

Tiếng MC lại vang lên cuốn mọi người vào một màn giao lưu sôi động nữa. Lần này là mấy trò chơi ghép đôi vui nhộn giúp hai bên nam nữ gần gũi nhau hơn, theo đúng nghĩa đen. Lá thăm ngẫu nhiên ghép Yên thành đôi với một anh chàng trông trẻ hơn cô chút ít nhưng cao hơn cô hẳn một cái đầu. Theo quy tắc, Yên bị bịt mắt và phải lần tay nhặt hết những chiếc kẹp nhỏ được gắn lên khắp những chỗ oái oăm trên người bạn chơi.

Trong tiếng nhạc rộn rã và tiếng cổ vũ của MC, trò chơi diễn ra thật sự hào hứng. Anh chàng bạn chơi của Yên cũng nhanh trí nên hai người phối hợp khá ăn ý. Tuy không thể giành phần thưởng cho cặp đôi nhanh tay nhất nhưng cả hai vẫn rất vui. Thậm chí, khi MC hỏi cảm nghĩ, Yên còn mạnh dạn nói đùa vài câu khiến mọi người cười ồ lên. Chỉ đến khi đám đông dần tản đi, cô mới nhận ra có một người đang nhìn cô bằng cặp mắt dường như toé lửa. Anh bước nhanh đến chỗ cô.

Xem tiếp: Phần 2

Sponsored

20 Comments

  1. May Lily says:

    A! Em thích truyện này quá chị Trang ơi! :x Đọc bao nhiêu truyện sến rồi cũng vẫn thấy thích đọc văn của chị. XD

  2. Pony says:

    Óa! Truyện này hấp dẫn quá trời. :X Cảm ơn chị đã đăng lên cho tụi em thưởng thức.

  3. hung nguyen says:

    Các nhân vật nam trong truyện luôn chủ động, thích ghê ^^

    1. Ericamoon says:

      Uhm, mình đồng tình với quan điểm này. Tiếc là các “nhân vật nam” ngoài đời chả mấy khi “chủ động 1 cách dễ thương và lôi cuốn” như các nhân vật trong truyện chị Trang ;).

  4. Ericamoon says:

    Hà hà, đăng kí tham gia Single party luôn thôi cả nhà ơi ;;) :D. Tham khảo http://www.ericamoon.vn để biết thêm chi tiết nhé ;).

    P.s: Xin phép chị Trang cho em “quảng cáo trá hình dưới dạng comment” tí nhé, hehe :”> :D.

    1. Bạn Ericamoon trả tiền quảng cáo cho mình chưa mà đã xí xớn thế hử? :-w

  5. Joni says:

    Cho café và crêpe một cơ hội
    Quý tộc độc thân dạ yến ngâm khúc
    Tiệc độc thân cho hai người
    Giám đốc Chương “gái theo hàng đàn, đuổi đi không hết”
    Có khi em cũng phải thử “vận may” ở một single party thôi. B-)

  6. Ericamoon says:

    Dạ dạ, em sẽ xin “phô trương thanh thế” truyện này trên web này, trên facebook này.

    Đồng thời sẽ làm nhân viên sale kiêm PR kiêm Marketing nhiệt tình cho chị và truyện của chị (như em vẫn nhiệt tình làm từ bao lâu nay ;)). Thế có được thay thế tiền công quảng cáo không ạ? Hihi :”> :D.

    1. Rồi, tạm chấp nhận (đủ chảnh chưa? ;;) ). Lần sau mình ra sách, bạn lại kiếm cho mình một bạn MC giỏi giang duyên dáng giống bạn hôm 9.10.11 ấy nhá. :-x

      1. Ericamoon says:

        Thế bạn Em – xi đấy lại tình nguyện dẫn tiếp được không chị? Hi hi ;;) :D

  7. Ericamoon says:

    Chú thích: Em chỉ post đoạn head và link thôi ạ, em nhớ “quy tắc” của chị mà. Fan cuồng chính hiệu luôn, hehe ;).

  8. smee says:

    Mình yêu các nhân vật nam trong truyện của Trang. Nhân vật Yên 29 tuổi, Trang cũng tầm đấy. Không biết cá tính của Trang giống Yên không nhỉ? Lại dài cổ mong ngóng truyện của Trang rồi, yêu tác giả quá!:x

  9. Tâm says:

    Post tiếp đi chị ;;)

  10. phuong says:

    Hì hì. Bữa tiệc này có thật không chị? Mở đầu rất thú vị nhưng sao mối quan hệ giữa 2 nhân vật này tiến triển nhanh vậy, không giống những tác phẩm trước của chị.

    1. Ericamoon says:

      Có thật mà bạn ơi. Bạn vào link trên lời cảm ơn phía đầu truyện để tham khảo nhé ;).

  11. khinkhin_90 says:

    Các nhân vật nữ của chị Trang lúc nào cũng hơi khác thường nhỉ?

  12. Halu says:

    Chị ơi, chị post tiếp phần 2 đi ạ, em đợi mãiiiiiiiiiii

  13. […] Tiệc độc thân cho hai người (1) […]

  14. […] Trích đoạn 1               Trích đoạn 2   […]

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Để xác nhận bạn là người thật chứ không phải phần mềm gửi lời nhắn tự động, hãy điền vào phép tính đơn giản sau: *

Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt