Lưu ý: Câu chuyện sau hoàn toàn mang tính hư cấu và không mô tả bất cứ người hay sự việc thực tế nào.
Anh không đẹp nhưng đủ lịch lãm để không thắt cà vạt hoa khi mặc sơ mi kẻ sọc. Anh không phải đại gia nhưng đủ khả năng để chi trả cho những bữa tối có rượu vang hay một vài món đồ thời trang không-fake. Anh không độc thân nhưng đủ từng trải để biến nhược điểm đó thành ưu điểm. Anh và nàng yêu nhau trong bóng tối nhập nhèm say đắm.
Một hôm, sau bữa tối có rượu vang, sau cả bữa khuya không có bất cứ thứ gì ăn được, anh thì thầm với nàng: “Hình như vợ anh biết chuyện của chúng mình”. Nàng chớp mắt. Anh bảo: “Chắc đợt tới mình không hẹn muộn thế này được”. Nàng lại chớp mắt. Anh hỏi: “Nếu vợ anh tìm đến, em biết cách nói chuyện chứ?”. Nàng gật đầu. Anh dặn: “Cẩn thận nhé, chị ấy hơi…”. Nàng lại gật đầu.
Ít lâu sau, vợ anh dường như đã tìm được nguồn vui mới nên không còn gắt gao kiểm soát anh nữa. Anh hẹn nàng, tiện đường mua một món thời trang không-fake làm quà tái ngộ. Trong bữa tối, nàng chê vang Úc anh hay gọi có độ cồn cao, không ngon bằng vang Ý. Anh đưa đồ không-fake, nàng cảm ơn và cho nó vào một chiếc túi không-fake khác mà anh nhớ là chưa bao giờ dám mua (vì đồ không-fake cũng chia làm nhiều nấc). Không động đến món tráng miệng, nàng uyển chuyển cáo từ.
Bẵng đi vài hôm, anh đưa khách về khuya, “vô tình” đi ngang nhà nàng và thấy xe của vợ anh đỗ bên ngoài.
Bà vợ có lẽ là bio, còn cô bồ thì chắc chỉ là một con cáo tham tiền, chấp nhận “thế nào cũng được” để được thỏa mãn vật chất chăng? :-?
Ông ăn chả, bà cũng ăn chả à.
Em chã!
Bisexual?
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Mình khoái bà vợ trong câu chuyện.
Wow!!! Hay tuyệt!
Ố ồ, ngắn nhưng đầy ẩn ý
Em thì lại nghĩ bà vợ này rất cao tay. Chắc đã cho cô bồ đủ thứ…
“Chả n’em” – tiêu đề rất hay!!!
Có rất nhiều ẩn ý
[…] Chả n’em […]