Trần Thu Trang Rotating Header Image

Truyện chưa có tên (3)

Lời nhắn cho độc giả:

1. Nếu muốn đọc các phần trước của truyện, bạn có thể vào google tìm 1 trong 2 cụm từ sau  “truyện chưa có tên” site:tranthutrang.net hoặc “để hôn em lần nữa” site:tranthutrang.net. Bạn cũng có thể nhìn sang phần Tags ở cột bên phải của trang web, có 2 tag tên là Truyện chưa có tên và Để hôn em lần nữa.

2. Xin vui lòng KHÔNG ĐEM TRUYỆN NÀY SANG CÁC TRANG WEB KHÁC, KHÔNG SAO CHÉP NÓ ĐỂ TẠO EBOOK HAY BẢN IN LẬU. Nếu bạn muốn chia sẻ với ai đó, chỉ cần dẫn link web này là đủ (chức năng chia sẻ cho các mạng xã hội nằm ở cuối bài). Nếu mình phát hiện có trang web đăng truyện hay phát tán ebook của truyện, mình sẽ dừng công bố các phần mới, cũng sẽ từ bỏ kế hoạch công bố rộng rãi (các) truyện mới trong tương lai.

3. Mình đã phải rất chật vật mới kéo lại được cảm hứng đã bị tụt do những bình luận vô tâm vô tình vô tư của độc giả. Vì vậy, mình mong các bạn cố gắng nghĩ đến cảm nghĩ của mình khi bình luận. Mình cảm ơn nhiều.

***


Mình – Thu Trang mù thời trang – chân thành cảm ơn các bạn đã tư vấn nhiệt tình giúp mình vượt qua được cái đoạn viết khó khăn này.

__________

Cô tần ngần mãi mới bỏ điện thoại xuống. Thông báo trúng tuyển vừa nhận lẽ ra phải làm cô nhảy cẫng lên thì lại trôi tuột khỏi đầu như lời giảng của một giáo sư ngành cơm nguội học. Tất cả những gì cô nhớ được bây giờ là một cái tên, của người sắp tới sẽ theo sát cô suốt hai tháng thử việc, và có thể gấp vài lần khoảng thời gian đó nếu cô được ký hợp đồng chính thức. Ngoại trừ một cơn chấn thương sọ não, không gì có thể che mờ cái tên đó trong tâm trí cô. Cái tên của người đã… Trời ơi, cô lại định nghĩ đến điều gì nữa đây? Anh ta thậm chí còn không nhướn nổi một phần tư cái lông mày khi cô bước vào!

Cô chợt hối hận vì mình đã quá tập trung vào một mục tiêu. Lẽ ra cô nên nghe lời bố mẹ xin vào trường tiểu học nơi bác họ cô đang làm hiệu phó chứ không nên nằng nặc đòi tự lập. Lẽ ra cô nên học theo đám bạn rải thảm hồ sơ đi mười mấy hai chục công ty rồi xếp lịch phỏng vấn như ca sĩ chạy show để đa dạng hoá cơ hội nghề nghiệp chứ không nhăm nhăm tìm việc đúng chuyên môn. Lẽ ra cô nên tìm hiểu kỹ hơn về tờ báo quái quỷ ấy, nếu không biết hỏi ông google trên mạng xem nó đứng thứ mấy trên Alexa – giờ cô đã ngộ ra Alexa không phải nhãn hiệu thuốc giảm đau – thì cũng phải biết hỏi bà lao công trong WC rằng sếp-trực-tiếp-giả-định của mình tên họ là gì. Nếu khôn ngoan như vậy, cô đã chả rơi vào tình cảnh sắp đến hạn bố mẹ cắt trợ cấp mà chỉ thấy đúng một chỗ có oan gia gọi đi làm như thế này…

Giờ thì cô không còn phương án nào khác mà chọn với lựa. Sáng thứ Hai tuần sau cô sẽ đối mặt với anh ta. Tốt hơn hết là hãy dành thời gian và chất xám cho những sự lựa chọn khác thiết thực hơn, chẳng hạn như chuyên đề Thời trang công sở hay “Tôi sẽ mặc gì cho ngày làm việc đầu tiên?”. Có lẽ cô nên ăn mặc đứng đắn một chút. Áo Orsay tay lỡ kẻ sọc đen trắng và chân váy màu ghi? Trông hơi tiểu thư quá, cô không muốn đồng nghiệp đánh giá cô là đứa điệu đà (mà trên thực tế có có điệu đà đâu). Hay là áo dài tay Esprit màu trắng với với quần jeans xanh? Không, mặc thế này nhìn cô như nữ sinh trốn học đi làm ấy. Thôi được rồi, có lẽ cô sẽ mặc bộ Mexx này. Áo tay hớt màu vàng có xếp li, thắt lưng bản to màu đen, quần âu đen. Trông lịch sự mà vẫn có vẻ bụi và năng động, rất hợp với nghề báo, ý cô là nghề biên dịch cho báo.

Rồi cái ngày cô vừa mong vừa không mong ấy cũng đến. Tám giờ kém năm, cô thấy cái bóng áo vàng của mình phản chiếu lên cửa kính của toà nhà văn phòng. Trong khi những đôi chân mang giày công sở vội vã đổ dồn về phía thang máy thì cô nhấc từng bước về phía lối thang bộ. Tội nhân áo vàng này chỉ còn cách đoạn đầu đài, nơi tên đao phủ có gương mặt ướp đá đang đợi, vài chục bậc thang nữa thôi.

Thực ra, tên đao phủ có gương mặt ướp đá chưa hề xuất hiện trên tầng sáu của khu văn phòng, nơi đặt toà soạn báo điện tử Quan Sát, bởi lúc tám giờ kém năm, anh chỉ mới tìm được một khoảng trống trong bãi gửi xe gần đó cho lách chiếc X-bike 125 vào. Không kịp mở yên để ngoắc mũ bảo hiểm, anh để nguyên nó trên đầu, gần như giật phắt tờ vé mỏng trên tay người trông xe rồi chạy đi. Chưa đầy 15 giây sau, khi ngón tay chạm được vào cái đích hình tam giác hướng đỉnh lên trên giữa bảng nút gọi thang máy, anh thầm nghĩ, vừa rồi, nếu Usain Bolt có ở vào địa vị mình chắc cũng chỉ guồng chân tít đến thế là cùng!

Nhưng thang máy dường như không quan tâm đến việc ai đã guồng chân như thế nào. Nó vẫn đủng đỉnh hoạt động theo nguyên tắc riêng đã được dân công sở biến thành định lý: luôn chậm khi người ta đang vội. Nó buộc người vừa đóng vai vận động viên điền kinh phải tiếp tục màn leo núi, nói đúng hơn là leo cầu thang. Nó cũng buộc tên đao phủ lẽ ra sẽ chào đón nạn nhân ở đoạn đầu đài trên tầng sáu lại suýt đâm sầm vào cô ở chiếu nghỉ tầng bốn rưỡi.

(còn tiếp)

Sponsored

39 Comments

  1. moon says:

    ngan qua chi ah

  2. moon says:

    em rat muon doc nhung cau danh ngon made by chi trang. giong nhu ki uc giong nhu mon thit bo ham ,cu o len vao nhung luc ta ko muon nhat, hoac la ko co nguoi phu nu xau, chi co nguoi phu nu ko co tien de lam dep, chi oi post nhiu nhiu e doc voi

  3. bò béo says:

    Ăn mặc thật sệch xì để cái cục oan gia kia không dám nhìn thẳng, hết giao việc được :D
    nhướn mắt chứ không phải nhướng mắt.

  4. hoangvy says:

    ngan the ha trang.Chua kip doc da het.

  5. dogcrycatsmile says:

    Được đấy, đến hồi gay cấn rùi đây. Theo tớ Trang nên để nhân vật của bạn mặc một bộ đồ đặc trưng của dân báo: Jeans – phong trần – tự tin, hehe…

  6. PoNy says:

    Hihi, bị ghiền truyện của chị rồi chị ơi!
    ui em nghĩ nhân vật của chị mặc đồ công sở quá, nhưng đương nhiên vẫn phải quyến rũ roài :D

  7. turtle says:

    chemise chít eo trắng sọc xanh nước biển nhạt cổ áo cao, cổ tay cứng lật ngược lên. quần âu màu đậm. giày cao gót chừng ba phân. và Poison Dior :))

  8. duonglnt says:

    Ko mặc gì là hay nhất….just kidding

    Sức hút từ trang phục rất khó nói, với ng này đơn giản như sơmi, váy công sở là hấp dẫn, với ng kia ăn mặc cá tính xì tai mới là thu hút….:D

  9. Bius says:

    Em đoán cũng phải ngang ngửa chị Thái Vân hoặc chị Hoài Đan, về mọi phương diện kể cả ăn mặc.

  10. Omachi says:

    Ngày đầu tiên đi làm phải mặc trang trọng. Chắc chắn rồi. Quần âu có thắt lưng nhỏ với áo dài tay điệu..

  11. Tuny says:

    quan au, ao so mi.lua chon tot nhat cho trang phuc cong so :x

  12. deathnote!~ says:

    Có nên mặc áo sơ mi với quần âu (hoặc quần bò -.-“) và sẽ cài từ nút thứ 2 (hoặc là 3 nếu như khoảng cách nó gần) của chiếc sơ mi không nhờ?! ;)) Vừa lịch sự không quá lố lăng nhưng cũng rất gợi cảm quyến rũ. ~;)) *cái này là theo ý kiến của em thui.*
    Lần này chị viết hơi ngắn. :( Nhưng chị cũng đã nói là chị nghĩ ra đến đâu thì chị post lên đến đếy nên em cũng không có thắc mắc! :D
    Cuối cùng thì cũng fải đối mặt thôi! ^^
    Mong chờ n~ fần típ theo của câu truyện chưa có tên này!~:x

  13. The Mon says:

    em cũng mún được tham gia dzới mọi người cho vui nhưng hong bít làm sao tham gia, ai đó giúp dzới ^^!

  14. Haru says:

    Ui cha, ít ỏi quá chị ơi!!!!!!!!!!!!!!!

  15. Nice Soul says:

    ko dam keu la vi so chi mat hung :D het doc. nhung doan nay ngan qua’ a` :D

  16. PoNy says:

    oài, dài cổ chờ đợi tiếp nào. ^^

  17. linh says:

    váy thì càng ngày càng ngắn mà ^_^
    thi thoảng váy hơi trễ một xí rỗi lại kéo lên ngay …

  18. buigiang186 says:

    Bao giờ có fần 4 hả chị?

  19. buigiang186 says:

    chưa có fần tiếp theo hả chị, đợi chị. Hwa em xin bản word cocktail cho ty of chi but em đọc lại xong rồi, tối qua ấy mà, vẫn thấy hay và mún đọc but đoc nhiều thuộc rồi. Hnào em fải mang quyển fải lấy ng như anh ra đọc lại lần 3 thôi. Lần trước em mua tặng bf vì thấy cái tên of nó hay hay mà. Chị nhanh cho tr ra lò nhà, em thik văn fong of chị ấy.Thanks chị nh

  20. PoNy says:

    oài oài chị ơi, cổ em dài thêm 5cm rồi í. Chờ đợi, chờ đợi….

  21. B.H says:

    Chi oi, hay la de viet nhieu nhieu hay post len. Doc it mot khong bo.

  22. BÉ KẸO says:

    Chị ơi, biết là sáng tạo không thể muốn là có chuyện nhưng mọi người mong truyện của chị lắm! (trong đó có em!) :D

  23. Haru says:

    Trời ơi, em hận! Em đọc không đã chút nào.

  24. kts_duy says:

    Hảy tưởng tượng 1 người đang bước cầu thang không vội lắm (phía trước) và 1 người leo cầu thang vội (phía sau) khi chạm nhau thì cái gì sẻ chạm vào cái gì ấy Trang nhỉ??

  25. sweet_fa says:

    “Bố mẹ sắp cắt trợ cấp” đứng cạnh “Orsay” và “Esprit” nó cứ sao í Trang. Mấy cái brand name này có ý nghĩa gì trong tương lai của truyện không? Nếu không thì theo tớ chúng không cần thiết. Dù sao thì Orsay và Esprit (có thể tương đối đắt tiền và mốt ở VN) cũng chỉ là các thương hiệu quần áo bình thươờng, không dại diện cho trường phái thời trang gì đặc biệt để chỉ bằng cái tên người ta có thể hình dung ra cái áo. “Áo tay lỡ kẻ sọc đen trắng” và “áo dài tay màu trắng” là đủ, nhỉ. :D

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Để xác nhận bạn là người thật chứ không phải phần mềm gửi lời nhắn tự động, hãy điền vào phép tính đơn giản sau: *

Chọn kiểu gõ: Tự động TELEX VNI Tắt