Thỉnh thoảng, thấy trên báo hay trên mạng xã hội có người viết cái gì đó kêu ca hoặc cổ vũ về văn hoá đọc, mình cũng hăm hở vào xem bà con kêu/cổ ra sao. Hầu hết các lần, mình đều phải đọc những ý kiến tâm huyết lắm, đau đáu lắm, và người ta vẫn chỉ nhắc đi nhắc lại những “Trăm năm CÔ đơn”, “Bông HỒNG vàng”, “KHÔNG gia đình”, “Đồi gió HÚ“… tức là những cuốn đã được dịch và xuất bản ít nhất đã 30 năm nay. Người thực sự có thói quen đọc sách thường sẽ không nhắc gì đến mấy cuốn đó khi nói về sách, vì ngành xuất bản mười mấy năm đổ lại đây đã ra được nhiều cuốn đáng nhắc hơn rồi. Tất nhiên, những người ưa liệt kê mấy đầu sách kia cũng từng có thói quen đọc sách, nhưng chỉ là từng mà thôi.