Trần Thu Trang Rotating Header Image

April, 2012:

Cái nắm tay ở đền Sri Maha-Mariamman (2)

Kuala Lumpur, giữa tháng 3 năm 2012

Sau buổi tối Chủ nhật mệt gấp đôi ngày đi làm, Dũng trở lại chỗ ở thuê trên tầng 8 một chung cư xập xệ gần Jalan Chow Kit. Căn phòng chật và bừa đến mức người ta có cảm giác chỉ cần đặt thêm vài món đồ nữa là người đứng bên trong sẽ chết vì thiếu không khí, nhưng Dũng đã sống như thế này được vài năm, và vẫn sống. Dù mỗi tháng phải tiêu non nửa tiền lương chỉ để khỏi bị đá ra cái hộp bí bức này, anh vẫn thấy mình may mắn. Không phải ai cũng có được một chỗ chui ra chui vào yên ổn cách nơi làm việc có hai trạm monorail như anh.

Không thèm cởi giày, Dũng buông mình xuống giường, nhắm mắt đợi cơn đau đầu dịu đi. Những câu tiếng Anh pha tiếng Trung gắt gỏng dồn dập của Sarah vẫn ong ong trong đầu làm thái dương anh giật giật. Anh vừa trải qua một tối cuối tuần điển hình với bar, bia, nhạc sống và những cuộc trò chuyện vô bổ với những người chỉ có thể coi là bè chứ không phải bạn. Anh cũng vừa chấm dứt thêm một mối quan hệ thân mật nông cạn nữa, vì lý do không có lý do nào cả. Đúng lúc Dũng bắt đầu thiu thiu ngủ, điện thoại lại reo, tiếng chuông váng lên với âm lượng vẫn phù hợp với môi trường đinh tai nhức óc ở quán bar. Anh vẫn nhắm mắt, bật loa ngoài, “Uây” một tiếng cộc lốc, chuẩn bị đón một tràng công kích màng nhĩ nữa từ Sarah. Nhưng (more…)

Cái nắm tay ở đền Sri Maha-Mariamman (1)

Mấy hôm trước, mình đi Malaysia, cụ thể là Kuala Lumpur (cái này bạn nào có theo dõi Facebook của mình chắc biết cả rồi). Trong chuyến đi ngắn ngày với lịch trình tương đối dày đặc này, mình tình cờ bắt gặp một đám cưới của người Malaysia gốc Ấn Độ. Là người có non nửa thu nhập trong năm nhờ vào việc chụp ảnh cưới, mình quan sát và tìm hiểu sự kiện bất chợt này một cách thích thú. Là người có già nửa thu nhập trong năm nhờ vào việc viết truyện tình cảm lãng mạn – hay gọi tắt là truyện sến, mình quyết định chia sẻ với các bạn về sự kiện bất chợt này theo cách riêng đúng sở trường: lồng nó vào một câu chuyện. Truyện này sẽ không chỉ nói về đám cưới theo nghi thức đạo Hindu mà còn chứa đựng một ít kiến thức lặt vặt khác về du lịch Malaysia mình gom góp được qua hai chuyến đi năm 2010 và 2012. Nó sẽ không thể dài như “Để hôn em lần nữa” nhưng có lẽ sẽ dài hơn so với những truyện ngắn đăng báo của mình. Mong các bạn ủng hộ bằng cách để lại lời nhắn và không đem nội dung truyện sang các trang web khác. Xin cảm ơn.

***

Kuala Lumpur, cuối tháng 3 năm 2012

Chiếc ô tô trắng với những dải nơ kết bằng vải voan màu nâu đỏ và vàng đỗ chéo trên vỉa hè Jalan(1) Tun H S Lee làm bước chân hai người không hẹn mà cùng chậm lại. Trong màn mưa lất phất, ánh đèn vàng sáng choang cùng tiếng kèn trống réo rắt hắt ra từ vòm cửa cao của ngôi đền Ấn Độ như quết thêm một lớp sơn hư ảo cho cảnh hoàng hôn nơi một góc đường cổ kính. Cô gái dừng hẳn, hơi ngửa ô ra đằng sau, những đường nét hài hoà trên gương mặt trầm tĩnh thoáng dao động bởi một chút cảm xúc trộn lẫn giữa tò mò và e ngại. Cô muốn quay sang nhìn người cùng đi, muốn nói gì đó với anh, muốn đề nghị anh vào bên trong xem thử, nhưng rồi chỉ đứng im lặng, để mặc những hình ảnh và âm thanh lạ lẫm loang loáng vây quanh mình. Mấy ngày nay, à không, phải nói là nhiều năm nay mới đúng, cô đã làm phiền anh đủ rồi.

*

Hà Nội, cuối tháng 6 năm 2002

Cô bé ngập ngừng một hồi lâu trước ngôi nhà có vòm hoa giấy bung xoè những chùm hoa hồng tím. Thỉnh thoảng, cô dừng lại, đưa tay về phía nút chuông định bấm, rồi vội vàng lùi ra như thể (more…)