Trần Thu Trang Rotating Header Image

November, 2011:

Chụp cho TID

Công ty cổ phần TID là doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực tư vấn thiết kế, thi công chuyên nghiệp hệ vách kính lớn, kính vượt khổ, kính cản nhiệt cho các toà nhà cao tầng. Những bức ảnh dưới thuộc về loạt ảnh mà mình thực hiện tại các nhà máy và trụ sở chính của TID trong tháng 5 và tháng 11 năm 2011 theo hợp đồng với bộ phận PR của công ty. Xin cảm ơn các cán bộ, công nhân viên của TID đã tạo điều kiện và phối hợp để mình hoàn thành công việc.

Để hôn em lần nữa – phần viết thêm (1)

Để hôn em lần nữaLời nhắn cho độc giả:

1. Nếu muốn đọc các phần trước của truyện, bạn có thể vào google tìm 1 trong 2 cụm từ sau  “truyện chưa có tên” site:tranthutrang.net hoặc “để hôn em lần nữa” site:tranthutrang.net. Bạn cũng có thể nhìn sang phần Tags ở cột bên phải của trang web, có 2 tag tên là Truyện chưa có tên và Để hôn em lần nữa.

2. Xin vui lòng KHÔNG ĐEM TRUYỆN NÀY SANG CÁC TRANG WEB KHÁC, KHÔNG SAO CHÉP NÓ ĐỂ TẠO EBOOK HAY BẢN IN LẬU. Nếu bạn muốn chia sẻ với ai đó, chỉ cần dẫn link web này là đủ (chức năng chia sẻ cho các mạng xã hội nằm ở cuối bài). Nếu mình phát hiện có trang web đăng truyện hay phát tán ebook của truyện, mình sẽ dừng công bố các phần mới, cũng sẽ từ bỏ kế hoạch công bố rộng rãi (các) truyện mới trong tương lai.

3. Mình đã phải rất chật vật mới kéo lại được cảm hứng đã bị tụt do những bình luận vô tâm vô tình vô tư của độc giả. Vì vậy, mình mong các bạn cố gắng nghĩ đến cảm nghĩ của mình khi bình luận. Mình cảm ơn nhiều.

***

Chép từ băng ghi âm lời tâm sự của Đăng (tâm sự với ai thì không biết  ;;) )

Bố tôi là chuyên gia đầu ngành về môi trường của Việt Nam. Tôi mơ ước được theo nghiệp ông. 18 tuổi, tôi thi vào ngành Công nghệ Môi trường, Đại học Khoa học Tự nhiên, thiếu 1 điểm. Năm đó, bố tôi mới được đề bạt lên chức vụ cao hơn, thứ trưởng bộ Tài nguyên và Môi trường. Theo lẽ thường, nếu bạn có bố là thứ trưởng, số điểm thiếu đó chẳng ngăn cản bạn nhập học. Nhưng bố tôi không hành xử theo lẽ thường, tôi cũng không hy vọng ông làm vậy. Tôi vào học một ngành khối D, khối mà tôi chỉ thi thêm theo lời rủ rê của lũ bạn nhưng lại có kết quả cao bất ngờ. Suốt năm thứ nhất, tôi học cầm chừng, mong chờ kỳ thi đại học năm sau.

19 tuổi, tôi thi lại. Lần này, kết quả còn kém hơn, tôi thiếu 1,5 điểm. Đúng trong khoảng thời gian cực kỳ thất vọng và tự ti vì bản thân, tôi gặp Điệp. (more…)

Bưu thiếp từ Angkor Wat

Trước kia, nghe ai đó khen “Ảnh mày chụp đẹp như bưu thiếp!”, lấy làm tự hào. Giờ xem ảnh nhiều, chụp ảnh cũng nhiều, mới biết, ảnh đẹp như bưu thiếp chẳng qua là phiên bản rút gọn và tế nhị của câu “Mày may thật, có mặt đúng chỗ có cảnh đẹp, lôi máy ảnh ra đúng lúc trời đẹp!”. Cứ theo lý lẽ đó, chùm ảnh này chẳng có ý nghĩa gì ngoài việc thông báo rằng Trần Thu Trang đã may mắn có mặt ở Angkor Wat đúng lúc trời đẹp.

Thảo Cầm Viên trong mắt ai

Bạn bè mình ở Sài Gòn thấy mình nói mình muốn đi Thảo Cầm Viên thì toàn bụm miệng cười hoặc trợn tròn mắt nhìn ra cái điều “con này làm sao mà chỗ nào không đòi đi, lại đòi đi sở thú”. Không biết nếu mình nói mình còn muốn chụp ảnh cưới (cho đôi nào đó) ở đây, thì các bạn còn phản ứng đến mức nào. Nhưng đúng là ở TCV có những góc rất đẹp, rất sến. Nếu cô dâu chú rể chê là quê, mình đành cho nhân vật vào trong đấy ôm hôn nhau vậy!

Tái bút: Mấy bạn cho rằng sở thú Sài Gòn quá tệ nên ra Hà Nội thăm Công viên Thủ Lệ.