Trần Thu Trang Rotating Header Image

December, 2009:

Những file ảnh kể chuyện (số 1) – Những gương mặt khỉ

Lời nói đầu:

Tôi có thói quen dùng máy ảnh ghi lại mọi thứ hay hay mà mình gặp. Đôi khi, thói quen này đem cho tôi vài rắc rối điên người. Đôi khi, nó đem lại cho tôi những cảm xúc đẹp đẽ và cả những bài học thấm thía. Tôi quyết định mở chuyên mục “Những file ảnh kể chuyện” trên www.tranthutrang.net để chia sẻ những thứ đẹp đẽ và thấm thía ấy. Tôi sẽ cố gắng cập nhật chuyên mục vào thứ Hai hằng tuần. Mong rằng “Những file ảnh kể chuyện” sẽ đem đến cho bạn chút gì đó tích cực để bắt đầu một tuần làm việc mới. Nếu bạn muốn đóng góp ảnh hay có thông tin, đề tài gợi ý, xin nhắn trực tiếp bên phần Sổ cảm tưởng hoặc gửi cho tôi theo địa chỉ mail: tranthutrang.ntt[at]gmail.com.

*
Năm này qua năm khác
Trên mặt con khỉ
Một gương mặt khỉ.

Bài haiku trên tôi đọc được trong tuyển tập thơ của Basho – nhà thơ Nhật thế kỷ XVII. Nghe nói, Basho viết những câu này khi đón một năm mới nào đó trong cuộc đời 50 năm không dài không ngắn của ông. Thời điểm bài thơ ra đời cũng giống cái thời điểm mà tôi và các bạn sắp trải qua, vậy nên tôi quyết định mượn ý của bài thơ để đặt tên cho chùm ảnh của mình.

Tôi chụp những bức ảnh này ở Vườn thú Hà Nội, nơi mà các ông bố bà mẹ vẫn đưa con tới để xem những loài vật mà họ không thể nuôi trong nhà. Có rất nhiều loài, nhưng khỉ chiếm số lượng đông đảo nhất. Chúng được nhốt trong chuồng, những chiếc chuồng tương đối rộng rãi theo quan niệm của những con người thành thị như tôi nhưng chắc chưa bao giờ là đủ rộng cho những con vật hiếu động như khỉ. Bên ngoài chuồng có những tấm bảng giới thiệu tên và tập tính từng loài: khỉ mốc, khỉ đuôi lợn, khỉ đuôi dài… Bên trong chuồng, sau những rào lưới thép B40 và biển cảnh báo “thú dữ”, những con khỉ mốc, khỉ đuôi lợn, khỉ đuôi dài… ấy làm tất cả những gì chúng có thể làm, ngồi, đứng, leo trèo, ăn uống, giao cấu, sinh con…

Tôi không biết chúng nghĩ gì, có hài lòng với cuộc sống trong chuồng không, chỉ biết chúng thường nhìn ra bên ngoài, ở đó lúc nào cũng có một vài người khách tham quan táo bạo chìa cho chúng vài thứ ăn được. Khi tôi còn nhỏ, những thứ mà người ta chìa cho khỉ là ngô khoai hay mấy loại quả rẻ tiền. Bây giờ, cùng với những quầy bán thức ăn nhanh len lỏi khắp nơi, lũ khỉ bắt đầu quen với những miếng bim bim, bắp rang bơ, những thứ chứa rất nhiều muối và đường. Người ta cho chúng liên tục, và chúng cũng ăn liên tục. Chế độ ăn như vậy có thể khiến một người bình thường gặp vô số rắc rối về sức khoẻ, liệu điều gì sẽ xảy ra với những con khỉ có dạ dày, gan, thận chỉ hợp với chồi non và quả dại? Không ai bận tâm, trừ những người chăm sóc lũ khỉ, và một kẻ tò mò cả nghĩ như tôi, chắc vậy.

Nếu trong những ngày nghỉ năm mới này, bạn có ý định đi vườn thú và muốn cho khỉ ăn, hãy đọc kỹ những tấm bảng ghi tên và tập tính bên ngoài xem thức ăn của chúng là gì. Làm vậy, nếu không thể giúp lũ khỉ có một chế độ ăn phù hợp (và vì thế, chúng sẽ sống sống lâu hơn), ít nhất bạn cũng học được một điều hay. Ấy là cách đem cho ai đó cái họ cần, chứ không phải cái mình có, dù “ai đó” ở đây chỉ là những gương mặt khỉ, năm này qua năm khác…

Truyện chưa có tên (16)

Lời nhắn cho độc giả:

1. Nếu muốn đọc các phần trước của truyện, bạn có thể vào google tìm 1 trong 2 cụm từ sau  “truyện chưa có tên” site:tranthutrang.net hoặc “để hôn em lần nữa” site:tranthutrang.net. Bạn cũng có thể nhìn sang phần Tags ở cột bên phải của trang web, có 2 tag tên là Truyện chưa có tên và Để hôn em lần nữa.

2. Xin vui lòng KHÔNG ĐEM TRUYỆN NÀY SANG CÁC TRANG WEB KHÁC, KHÔNG SAO CHÉP NÓ ĐỂ TẠO EBOOK HAY BẢN IN LẬU. Nếu bạn muốn chia sẻ với ai đó, chỉ cần dẫn link web này là đủ (chức năng chia sẻ cho các mạng xã hội nằm ở cuối bài). Nếu mình phát hiện có trang web đăng truyện hay phát tán ebook của truyện, mình sẽ dừng công bố các phần mới, cũng sẽ từ bỏ kế hoạch công bố rộng rãi (các) truyện mới trong tương lai.

3. Mình đã phải rất chật vật mới kéo lại được cảm hứng đã bị tụt do những bình luận vô tâm vô tình vô tư của độc giả. Vì vậy, mình mong các bạn cố gắng nghĩ đến cảm nghĩ của mình khi bình luận. Mình cảm ơn nhiều.

***


Ánh nắng gay gắt từ trên trút xuống, hơi nóng hầm hập từ dưới dâng lên, chúng gặp nhau ở một điểm, đó là gương mặt nhễ nhại mồ hôi của đám nhân viên mới bước ra khỏi những toà nhà văn phòng. Quỳnh cũng đang len giữa dòng người bị thiêu đốt ấy, hết quay trái lại quay phải, cố gắng (more…)

Lung linh đung đưa

Buổi tối không đến nỗi nào

Truyện đã đăng trên Thanh Niên Tuần San ngày 15/01/2010

Phương phóng xe khỏi hầm toà nhà lao vào đêm mùa đông rét mướt. Số tiền lương overtime vừa lĩnh nóng hổi trong túi nhưng chẳng giúp cô cảm thấy ấm lên chút nào. Thời tiết Hà Nội thay đổi thật đột ngột. Buổi sáng đi làm vẫn thấy nắng hưng hửng, trưa đi ăn mặc một áo len mỏng thậm chí còn có cảm giác nóng, đến cuối buổi chiều không khí lạnh đã gào thét ầm ầm ngoài cửa kính. Bảng điện tử trước cửa trung tâm điện máy ở ngã tư chạy lừ lừ một hàng chữ số: 22:37, đèn giao thông đã chỉ còn nhấp nháy màu vàng, Phương tăng ga, mặc cho gió mùa đông bắc cùng bụi cát châm những mũi kim nhoi nhói vào mặt vào cổ. Cô còn hơn 20 phút để (more…)

Để yên cho lỗi chính tả làm việc!*

* Chú thích: Tên chùm ảnh là một câu trong tuyển tập truyện cực ngắn Tí ti thôi nhé – Ai bảo phụ nữ nói nhiều?!