Tác giả: Kate Chopin (1850-1904)
U Lùn bảo rằng khi quả vả chín, Babette có thể đi thăm đám anh chị em họ ở mạn dưới nhánh sông Lafourche, nơi trồng mía đường. Chuyện vả chín không liên quan gì đến việc này, nhưng đó là kiểu nói của U Lùn.
Với Babette, đó dường như là quãng thời gian chờ đợi đằng đẵng, đợi những chiếc lá trên cây nhú hết ra, và những quả vả như những hòn bi nhỏ màu lục.
Rồi những cơn mưa ấm áp đến cùng muôn tia nắng gắt khiến cả U Lùn tĩnh lặng như tượng Đức Mẹ lẫn Babette bồn chồn như con chim ruồi cùng nhận ra một điều là mùa hè đã sang. Ngày ngày, Babette chạy nhảy bên ngoài, nơi những cây vả trồng thành hàng cạnh bờ rào. Cô bé đi chầm chậm quanh từng gốc, nhìn chăm chú lên những cành cây khẳng khiu vươn rộng nhưng lần nào cũng chán nản quay đi.
Cuối cùng, cô bé cũng thấy cái gì đó khiến cô ca hát nhún nhảy suốt cả ngày.
Sáng hôm sau, khi U Lùn khoan thai ngồi xuống bàn ăn sáng, chiếc mũ vải mu-xơ-lin dựng một vành hào quang bao quanh khuôn mặt trắng bình thản của bà, Babette đi tới. Cô bé cầm chiếc đĩa sứ thanh nhã đặt xuống trước mặt bà vú. Trong đĩa, mươi quả vả màu tía nằm giữa viền lá xanh mỡ màng.
– Ơ – U Lùn nhíu mày – vả năm nay chín sớm quá nhỉ!
– Ồ, con nghĩ năm nay nó chín muộn lắm – Babette nói.
– Babette – U Lùn tiếp lời trong lúc dùng con dao nhọn bằng bạc lột vỏ một quả vả căng mọng – hãy chuyển tình cảm của ta đến những người dưới Lafourche. Và bảo thím Frosine của con rằng ta sẽ tìm gặp bà ấy ở Toussaint, khi hoa cúc nở.
Trần Thu Trang dịch
Bài liên quan:
- Nuối tiếc – Kate Chopin
- Vụ ly dị của phu nhân Celestin – Kate Chopin
- Chiếc mề đay – Kate Chopin
- Đôi tất lụa – Kate Chopin
- Nụ hôn – Kate Chopin
Tôi thích chùm truyện này.
Thanks!
Tưởng vả thì gọt vỏ chứ lột cũng được à?
Mình cũng lăn tăn không biết dịch sao. Từ bé đến lớn mình mới được sờ vào quả vả một lần khi đi tham quan hồi cấp 1. Giờ không nhớ nó mềm hay nó cứng để mà dùng từ thích hợp nữa. Theo lời bạn Duy thì có vẻ “gọt” đúng hơn. Bạn nào khác có quen quả vả thì xác nhận để mình sửa bản dịch nhé.